Oct 29, 2014

THẾ GIỚI CỘNG SINH

"Trái đất này là của chúng mình..."

Đối với tôi, tôi không nghĩ về trái đất, tôi chỉ nghĩ đến tôi, đến căn nhà của tôi, rộng hơn chút nữa là nghĩ đến Hà Nội, nơi tôi sống nhiều năm và dự định sẽ sống dài lâu mà thôi. Tôi chưa từng nghĩ nhiều về quốc gia, vì quốc gia là thứ xa xỉ để tôi nghĩ, để tôi trăn trở về nó. Thực sự đó là điều vô ích, vì tôi không dự định quan tâm tới chính trị hay tới những chuyện kinh tế to lớn vĩ mô. Khoảng 3 năm trở lại đây, vấn đề tôi quan tâm nhiều nhất, tìm hiểu nhiều nhất và mong muốn được biết về nhất chính là TÔI. 

Thoạt nhìn, nó như là sự ích kỷ, chỉ biết quan tâm tới bản thân!
Thoạt nhìn thì nó thế đấy, và nếu chỉ nhìn thôi thì đúng là nó thế đấy, chỉ có bản thân tôi biết là tôi đang làm gì, đang có gì và tiếp tục có gì để trở thành gì? 

Đơn giản là, khi bạn là chính bạn, bạn có thể dễ dàng xâm nhập với cuộc sống này, xã hội này, những con người này, và bạn có thể vượt qua chính bạn, đứng ở mức cao hơn để nhìn xuống con người bằng xương bằng thịt, nhìn cỗ xe hàng ngày mình đang vận hành, để thấy rất nhiều điều đang xảy ra, đôi khi sẽ khiến bạn bất ngờ, khiến bạn ngạc nhiên.
__________

p/s: Chưa viết xong nhưng tự dưng không có cảm hứng viết tiếp! 

NUÔI CÁ

Giống như khi bạn nhìn vào một chiếc bể cá, trong đó, bằng con mắt của mình, bằng cảm xúc của mình, những gì bạn mong muốn nhìn thấy nhất sẽ hiện ra đầu tiên. Người thích rong rêu, sẽ thấy rong rêu, người thích cá sẽ thấy cá, trên mình cá, nếu bạn thích phần đuôi màu sắc sặc sỡ của nó, hoặc đơn giản chỉ vì nó là bộ phận linh hoạt nhất, duyên dáng nhất do sự chuyển động nhẹ nhàng khiến cho bể cá trở lên xinh đẹp hơn, thì bạn sẽ nhìn thấy chiếc đuôi cá. Định thần lại một chút, lùi ra xa một chút, hoặc tiến đến gần một chút, cự ly đã thay đổi, tầm quan sát đã thay đổi, thậm chí cả cảm xúc của bạn cũng thay đổi thì bạn sẽ nhìn thấy nhiều thứ hơn trong đó. Khi ấy, có thể nước hơi đục, rêu hơi nhiều, cá hơi ốm, ánh sáng hơi tối... bạn đều nhận ra cả! Bạn có thất vọng không? hay bạn sẽ làm điều gì đó, chẳng hạn như để nó đẹp hơn trong mắt bạn, bạn sẽ thay nước, rửa cây...! Hoặc là bạn bỏ bẵng nó đấy, tặc lưỡi cho qua! Đó hoàn toàn phụ thuộc hành động của bạn!

Nếu nói thế thì cũng chẳng để làm gì, vì rằng nếu bể cá còn hay không thì cũng không gây cho cuộc sống của bạn nhiều xáo trộn, thậm chí bạn sẽ rảnh rang hơn để làm những việc khác, giả sử như thay vì chăm cá, bạn ngồi đọc stt này chẳng hạn, cũng là một thú vui! :)))
Nhưng mà không, nói thêm về bể cá chút đi, bạn luôn nhìn nó bằng đôi mắt của người thường, không có công cụ hỗ trợ, đơn giản là bạn chỉ quan tâm tới các con cá, rong rêu và cái bể. Thật sự, trong bể cá đâu chỉ có từng ấy thứ, bể cá là nơi cộng sinh, nó có thể có hàng triệu vi khuẩn trong đó, có cả bụi bẩn, cả chì, cả axen... nhiều đến mức mà bạn không thể tưởng tượng ra. Nhưng, như một thói quen, bạn luôn nghĩ nó chỉ có thế, và ta thay đổi nó hoặc quán sát nó cũng chỉ vì thói quen của ta, sở thích của ta, ta chẳng cần quan tâm tới tất tần tật các thứ lăng quăng khác.
Cho đến một ngày, cá chết hết, rong rêu chết hết, ngồi tần ngần và tiếc! Và bạn muốn biết nguyên nhân vì sao cá chết, bạn tìm hiểu và cũng hiểu ra phần nào. Rồi bạn tiếp tục mua cá, thả cá, mua rong rêu, thả rong rêu... liên tục trường sinh như vậy, cho đến lúc kinh nghiệm nuôi cá của bạn đã đạt mức độ cao, bạn nuôi cá không chết, nhưng bạn vẫn thấy thiếu, thiếu gì? bạn thiếu gì? chỉ bạn mới biết!
Hết.