Jan 31, 2016

BỊ BỎ RƠI và CÔ GÁI ĐAN MẠCH



Hôm trước đoàn thể rủ đi Y Tý, đã bảo là đợi mà đoàn thể không đợi bỏ mình ở lại bơ vơ trong mưa. Đã thế chụp ảnh lại còn cứ tag mình vào, thấy bực với đoàn thể ghê.
Bực nên bỏ đi xem phim. Xem Cô gái Đan Mạch.
Phim này ở bối cảnh năm 1933, trong phim thấy cái gì cũng cũ cũ, buồn buồn. Phim nói về các nghệ sỹ nên nói chung là đẹp. Nhất là lại nói về giới tính nữ, nên cảnh quay cũng nhẹ nhàng với cả điệu đà. Mình không đạt được cảm giác háo hức và mong chờ như khi xem trail. Chỉ là thấy, để biết được chính mình đôi khi nhờ những hoàn cảnh bất ngờ. Để được là chính mình, đôi người phải trả bằng sự sống. Hành trình khám phá chính mình cũng giống như Galile bảo trái trái đất hình tròn, như Edison phát minh ra bóng điện, như ông gì phát hiện ra chất i-ot, như Triều Tiên thử bom nhiệt hạch, như vân vân và vân vân... Nói chung, hầu như sẽ tất cả quay lưng lại với bạn và có người thậm chí lừa bạn ngồi im, rồi họ đi gọi đồng đội của họ đến, trói bạn và quẳng bạn vào bệnh viện tâm thần. Hãy kịp chạy trốn và thực hiện ước mơ của mình. Và rồi bạn sẽ chết, nhưng mà bạn lại chính là người được lịch sử nhắc đến khi là người đầu tiên dám thử nghiệm điều không ai trước đó dám làm. Trong phim này, mình phục nhất là ông bác sỹ phẫu thuật cho Lili. Ông ý (chuẩn men) mà lại dùng cả đời để nghiên cứu và giúp cho những người như Lili có được giới tính thực sự. Vì người khác mà làm những việc mình chỉ nghĩ là nó tốt cho họ, với mình đó là những phẩm chất vô cùng đáng quý. Người thứ hai là chị Gerba. Một phiên bản phụ nữ tài năng, xinh đẹp và nhân hậu. Được như chị ấy, quả thực thật hiếm có. Thế thôi, mình cũng không thích thêm gì nữa, có chăng là thay vì đi Y Tý, xem xong phim lại muốn phượt thẳng đến Đan Mạch một chuyến, cảnh đẹp quá là quá luôn! :)))