Vì sao tôi được đọc cuốn “Tính
khí con người”?
Tính khí và tính cách, từ
nào hay hơn nhỉ? Trong tính có khí, trong tính có cách, cả hai đều rất hay, rất
ý nghĩa.
Thật tình cờ mà tôi được đọc
cuốn “Tính khí con người” của Florence Littauer. Thực ra là trong quá trình
giao lưu, quan hệ với một em gái cùng Công ty, thì được biết em ấy đi làm thêm
về bán hàng đa cấp. Với bản tính của một người tò mò, ham thích “của lạ”, và đặc
biệt là sau khi tiếp xúc với một số người làm công việc bán hàng đa cấp, tôi bị
thu hút bởi sự nhiệt tình, cởi mở, khéo léo và bền bỉ của họ. Họ theo đuổi,
chăm sóc, quan tâm tới khách hàng còn hơn cả người thân của mình.
Đấy, chẳng nhẽ mình làm HR,
mang tính là hiểu về con người mà áp dụng các kỹ thuật “hiểu người” kém xa họ,
vậy thì phải tìm đến họ để học hỏi rồi. Như dự đoán của tôi, ngay khi tôi đồng
ý mời bạn gái kia tới nhà, bạn ấy liền đưa ngay một “sư tỷ” tới cùng, trò chuyện
một hồi bla bla bla… hỏi thăm nguồn gốc sử dụng sản phẩm của họ bla bla bla… cuối
cùng, ngày hôm sau, tôi nhận được cuốn sách này đây. Và chị ấy nói: “Em P thuộc
dạng tính cách Sôi nổi hoạt bát và Linh hoạt hùng lực. Đấy, người ta nói mình
vanh vách thế, lại đưa sách đến tận tay, chả nhẽ không đọc ư? Phiền là phiền
quá đà rồi!
Ờ, đọc thì đọc, đọc xong thì
thấy cũng ổn, thế là nhân dịp còn nợ CNS, viết liều, viết trong sự thôi thúc trả
nợ ấy mà!
Nội dung cuốn sách có gì lôi
cuốn tôi?
“Tính khí con người” là một
cuốn sách được trình bày khá mạch lạc, rõ ràng.
Chương
I: Người ta bảo bạn là ĐỘC NHẤT VÔ NHỊ đấy! Bạn thấy hãnh diện chưa nào?
Đương nhiên là bạn sẽ thấy quả
là người ta nói không sai về mình. Trên đời này làm gì có ai giống mình, nhìn
nhang nhác thế thôi, chứ bảo giống tôi là không có được đâu, tôi không bao giờ
thích ai giống tôi, mà tôi cũng không thích bảo là ai đó giống tôi, trừ vẻ bề
ngoài, nếu mà giống hoa hậu hay các nhân vật từ bi bác ái thì cũng tạm đuợc, chứ
bảo tôi giống người “đã xấu còn không biết phấn đấu” thì liệu hồn với tôi đấy! Tôi
sẽ chứng minh cho mọi người biết là tôi không hề giống họ chút nào cho mà xem!
Phản ứng đối với các thông
tin đó là hết sức bình thường. Ở Chương I, bạn sẽ được nhận thức rằng: Chẳng ai
giống ai; Bề ngoài là cái vỏ tượng trưng, cái bản ngã ẩn chứa trong mỗi chúng
ta mới là quan trọng; Và đương nhiên rồi, mỗi người (chứ không chỉ riêng bạn
đâu) đều là độc nhất vô nhị.
Muốn biết các chương tiếp theo ra sao, mời
bạn nghỉ ngơi tĩnh dưỡng lấy sức mai đọc tiếp Hồi Hai.
(Còn nữa)
No comments:
Post a Comment